“Chúa đặt tôi ở đây để làm cái gì đó. , một công ty bán hàng trực tiếp với số vốn góp của mỗi thành viên là 1000 RM (263 USD). Nhưng hỡi ôi, con người như một vĩ nhân vĩ đai đã nói, lại sợ “quả” mà chẳng sợ “nhân”.
Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao? Khi Kaasemsook , hay còn được gọi là “Sai”- cái tên được mội người biết đến trong thời thanh niên –còn trẻ, cha bà một luật sư đã bị ngã bệnh và không thể làm việc được nữa . Có bao giờ bạn tự hỏi làm thế nào mà người Nhật có thể đứng lên từ cảnh đổ nát của chiến tranh thế giời thứ 2 để trở thành cường quốc kinh tế hùng mạnh như ngày nay?Tôi vẫn còn nhớ,thời tôi còn trẻ,nhiều người rất nghi ngờ các sản phẩm của Nhật.
“Một số phụ huynh lo ngại con m ình sẽ thi trượt . Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”. Trí nhớ cảu ông thật đáng khâm phục ;ông là 1 trong những nhà hùng biệ tài ba nhất của người Tamil Nadu.
Vậy liệu sự thất bại có giá trị hay chẳng có ý nghĩa gì cả? Nếu thật sự là thế, tại sao nó lại hiện diện trong cuộc đời của tất cả những vĩ nhân, mà qua sách vở tôi đã may mắn biết đến tại sao càng chịu nhiều thất bại, họ lại càng trở nên vĩ đại hơn? Khi công tước Wellington đánh bại Napoleong trong trận Waterloo, ông đã nói: “ Không phải quan lính Anh dũng cảm hơn quân lính Pháp, mà họ không chịu thua, cứ chiến đấu mãi!”. Năm 1988, ông viết quyển “Lược sử thời gian” (A Brief History of time) quyển sách được dịch ra hơn 22 thứ tiếng và bán ra hơn 10 triệu bản trên khắp thế giới.
Tôi bắt đầu cảm nhận “sự thành công” thật sự khi tôi bị tuột dốc trong công việc kinh doanh. Les Demoiselles d’Avignon, bức tranh lập thể đầu tiên trên thế giới, đã gây sốc cho cả những cách chim đầu đàn của giới mĩ thuật Pari khi ra mắt thế giới vào năm 1907. Tôi quá bận rộn nên chẳng còn thời gian đâu để tội nghiệp bản thân.
Nhưng trước sự ngạc nhiên của anh, sự việc lại không diễn ra như vậy. Cuộc sống hạnh phúc của bà chấm dứt lúc bà 11 tuổi và cả cha mẹ bà đều bị giết ngay trước mắt trong cuộc xung đột chủng tộc vào ngày 13 tháng 5 năm 1969 ở Kuala Lumpur. Hàng tháng trời tôi bị mất ngủ liên tục đến nỗi cả gia đình lo lắng cho sức khỏe của tôi.
Vậy giờ phải làm gì nữa? Tôi xem các tài liệu trước đây để biết người tiền nhiệm của mình đã làm gì. Suốt thời gian đó, ông được biết được dưới cái tên Nguyễn Ái Quốc. */ Ray Kroc, người đã sáng lập ra tập đoàn Mc.
Bất kể chỗ làm có xoàng xĩnh như thế nào , công việc có bé xíu như thế nào hay những người khác đối sử thô lỗ như thế nào với mình,dường như điều đó không làm anh bận tâm. Bà cũng là chủ tịch của tổ chức các dịch vụ văn hóa và du lịch Trikaya, nơi tổ chức các chuyến du lịch văn hóa giáo dục cho du khách cũng như nhân dân địa phương. Cách đây không lâu , tình cờ tôi gặp lại một số bạn bè của tôi đã lập gia đình.
Vì vậy, tôi được trường mà các bạn đã biết, Đại học Malaya, nhận vào học để láy bằng giáo dục. “Tôi xem đó là một vấn đề phụ nhưng tôi sẽ rất vui mừng nếu mình giúp đỡ được những người tàn tật khác bằng cách chứng minh rằng mình có thể thành công bất chấp trở ngại cá nhân”. Phần còn lại của câu chuyện đã thuộc về lịch sử
Sinh ra trong 1 gia đình bình dân ở một ngôi làng nhỏ ,Karunanidhi đã quyết định trở thành lãnh tụ của người Tamil Nadu ,Ấn Độ ,bất chấp việc phải đương đầu với rất nhiều thử thách . Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa. Liệu bạn có tiếp tục sống trong ngôi nhà đáng yêu đó thay vì càu nhàu trong “túp lều “ của bạn ?