Và nếu họ có một chút duyên ăn nói nữa thì quả thật tuyệt vời biết bao nhiêu! Thường thì ở những buổi tiệc lớn nhỏ, chúng ta sẽ gặp chí ít một hoặc vài người quen biết trước, như anh hàng xóm, cô đồng nghiệp… Điều này sẽ giúp bạn dễ dàng khơi mào một câu chuyện. Bạn đã được nhận vào làm việc.
Họ không nói một cách gượng gạo, cũng không giấu những cảm xúc chân thật của mình, lúc vui hay lúc buồn, khi sợ hãi hay khi bình tĩnh. • Bạn có nghĩ là nhóm nhạc Redskins năm nay lại thất bại te tua nữa không? Nhưng có thể một lúc nào đó, ta lại rơi vào một tình huống mà tốt nhất nên… nói một cách mơ hồ.
Lá thư này dài đến mấy trang liền và kết thúc bằng một lời xin lỗi Xin cậu thứ lỗi vì tớ đã viết dài như vậy. Tôi nhấn nút hạ tấm kính cửa sổ xe xuống, lập tức anh ta thò đầu vào. Stevenson có một giọng nói nghe cứng cỏi và một đôi mắt linh lợi.
Trong khi chờ đợi, mời các bạn nghe một vài bản nhạc. Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp.
Đừng nghĩ rằng việc nêu ra một câu hỏi thông minh là đủ, còn phải lắng nghe câu trả lời của họ và sau đó biểu lộ thái độ lại ngay. Và thay vì chỉ thông báo cho mọi người biết điều này, chúng tôi lại bày ra một kế hoạch phá phách và nói với họ rằng gia đình Moppo đã ra đi còn Moppo thì… đã chết. Vừa bước xuống xe tôi đã thấy tấm băng rôn khổng lồ ngay trước cửa:
Bạn thấy Oprah luôn sẵn sàng chia sẻ với những gì người đối diện nói. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa. Tôi rất thích cách nói hóm hỉnh của ông, nó không chỉ tạo ra những tiếng cười mà còn khiến người ta phải suy nghĩ.
Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm. Khi tôi còn ở lứa đôi mươi ở trường trung học, con gái bị cấm đoán gọi điện thoại cho bạn trai là điều đương nhiên. Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn.
Và khi được nói thì, chúng ta lại thích được người khác chú ý lắng nghe. Vẫn không sao mở miệng được! Việc này cứ lặp đi lặp lại đến ba lần. Dale Carnegie viết cuốn sách nhan đề Tạo ấn tượng và gây thiện cảm có tới 15 triệu bản được tiêu thụ.
Trong một chương trình truyền hình ở Florida, tôi đã trò chuyện với một vị khách mời đặc biệt. Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra. Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.
Đơn giản nhưng hài hòa. Một vài lời tâng bốc họ cũng đâu phải là quá đáng!. Cha tôi đặt chân đến mảnh đất này khi ông còn làm một thanh niên trai tráng.