Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được. - Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật. Phán đoán đầu tiên thường là phán đoán tốt nhất của tôi.
- Còn tại sao nữa? Đó là vì khi tôi tỉnh mộng và nhớ ra cái túi của mình đang lép xẹp, thì cảm giác bất mãn chợt ùa đến vây bọc lấy tôi. - Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua. - Không ai có thể quyết định số phận giàu có hay nghèo hèn của mình cả.
Kìa! Những người có tóc hoe vàng đến từ phương Bắc; những người da đen hay cười đến từ phương Nam; và cả những người da nâu nữa. – Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm. Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng:
Sau những lần vấp ngã rồi thực hiện được nhiều vụ đầu tư thành công, con đã rút ra những kinh nghiệm quý giá, đồng thời ngày càng hiểu rõ hơn năm quy luật của vàng mà cha đã trao cho con. Theo tôi hiểu thì những ham muốn của con người là rất vô tận, và chúng ta chỉ có thể đáp ứng được một số ham muốn cho bản thân mình mà thôi. - Anh Mathon à! Anh hãy làm ơn nói rõ cho tôi nghe về trường hợp này đi.
Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái. Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này. Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày.
- Bí quyết để kiếm ra nhiều tiền của ông nội cháu là gì hở ông? Mấy năm trước đây, trang trại của họ bị châu chấu phá hoại làm mất sạch mùa màng. Cảnh tượng trông rất trang nghiêm.
Còn kẻ lùa bò thì cũng chẳng giữ cho bò đi đúng hàng. Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư. Chán nản, mệt mỏi, tôi quay trở về Babylon và rất bực mình vì thấy cổng thành đã đóng chặt.
Hậu quả là quân của Babylon liên tục bị thất bại. Tôi muốn trở thành một người giàu có! Tôi muốn có đất đai, gia súc, quần áo sang trọng và tiền rủng rỉnh đầy túi. - Tào lao! – Kobbi cắt ngang.
Trong lúc đang bần thần như vậy, bỗng nhiên anh đối mặt với một người đàn ông mà bấy lâu anh luôn né tránh. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan. Trên đầu mọi người, nền trời xứ Babylon huyền hoặc những vì sao muôn màu lấp lánh.
Với hệ thống này, họ đã làm khô cạn vùng đầm lầy rộng lớn nằm gần các con sông Euphrate và Tigris để biến chúng thành những vùng trồng trọt màu mỡ. Ông nghĩ về Kẻ cướp biển với tất cả những nỗi đắng cay của anh ta, và ước mình có sức mạnh để tiêu diệt sự tàn bạo. Qua chuyện này tôi rút ra một kinh nghiệm rằng, lời hứa trong cơn bấn loạn, xúc động của con người thường không thể tin được.