Chúng ta có thể lựa chọn không để cho khó khăn hạ gục, nhấn chìm ta trong biển khổ bằng cách chấp nhận nó như một thực thể cuộc sống và trưởng thành từ nó. Sau một buổi thuyết trình tôi thực hiện cách đây vài năm, một phụ nữ nói với tôi: Tôi thích mọi điều ông nói ngoại trừ phần nói về tuân thủ các điều luật. Cuối cùng chỉ còn sáu điều những điều cần thiết nhất, chỉ có thể nhìn thấy và cảm nhận bằng con tim.
Nói cách khác, Chỉ cái tôi thích là tốt. Nhưng ông vẫn chưa thành công. Ông Honig nhấn mạnh rằng, cách tốt nhất để xây dựng lòng tự trọng cho các em là trao cho các em những công cụ có thể làm cho cuộc sống có giá trị hơn, khi đó lòng tự trọng sẽ tự thăng hoa.
Rất lâu rồi, Edmund Burke, một chính khách người Anh đã nói: Cách chúng ta cư xử với nhau còn quan trọng hơn cách chúng ta cư xử những điều luật mà chúng ta đặt ra. 500 năm trước, Đức Phật đã thuyết pháp Kinh Tứ diệu đế (Bốn điều chủ chốt) rất sâu sắc và đúng với thực tế. Hơn 200 năm trước, Benjamin Franklin đã từng viết rằng: Thời gian chính là cơ hội để mỗi người thực hiện những dự định và ước mơ của mình.
Đó là sự lựa chọn của họ bởi họ muốn thành công. Schweitzer nhận thấy rằng có quá nhiều người đã sống đến cuối đời mình mà chưa một lần biết đến ý nghĩa và giá trị của cuộc sống. Những người có suy nghĩ tích cực nhận biết sự đối kháng của những ý tưởng tiêu cực để đề phòng và không để bị chúng lôi kéo.
Nhưng trên thực tế, rủi ro, mạo hiểm vừa là một phần quan trọng của thành công vừa là một điều kiện cần cho sự trưởng thành. Tôi hỏi các sinh viên rằng ai có thể giải thích tại sao tôi lại xếp thói quen hay đưa ra lời bào chữa là một chứng bệnh. Theo ông, bất cứ nỗi đau nào cũng mang đến cho chúng ta một sự trải nghiệm nào đó, chỉ là chúng ta có sẵn lòng đón nhận, học hỏi từ nó hay không mà thôi.
Và sau cùng chắc chắn có liên quan tới thành công. Các sinh viên nhận thấy rằng: Có nhiều người cho rằng người có tính kỉ luật luôn cứng nhắc và thiếu linh hoạt.
Bạn có thể hiểu rất rõ như thế nào thì được xem là tự trọng, nhưng nếu bạn không trung thực thì chắc chắn bạn không thể cảm nhận tốt về mình. Câu trả lời thứ hai sẽ là một câu hỏi đại khái như là: Bạn muốn nghe về thất bại nào của tôi?. Ông trả lời: Tôi yêu công việc của tôi.
Như Benjamin Franklin đã từng viết Chính những điều gây tổn thương ta sẽ dạy ta. Vì thói quen là một phần không thể thiếu trong tính cách con người, chính vì vậy tôi không khuyên mọi người nên tránh những thói quen nói chung, mà chúng ta nên lưu ý tránh những thói quen xấu. Chúng ta có thể lựa chọn không để cho khó khăn hạ gục, nhấn chìm ta trong biển khổ bằng cách chấp nhận nó như một thực thể cuộc sống và trưởng thành từ nó.
Thầy luôn dạy chúng tôi rằng không bao giờ nghĩ rằng mình đã biết hết mọi thứ. Vấn đề duy nhất là chúng ta có quyết tâm hay không. Chỉ có điều là đôi lúc chúng ta đã quên đi hay vô tình không để ý, không nhận ra.
Khi đó, chúng ta sẽ thấy tự tin hơn trong từng suy nghĩ, hành động, cử chỉ - một nấc thang cần thiết cho chặng đường tiến đến thành công của bạn. Hãy vì danh dự - Tôi đã từng được đọc những công trình nghiên cứu về sự kết hợp giữa sự trung thực và lòng tự trọng. Họ hội nhập với cuộc sống và vươn lên khắc phục hơn là chỉ biết phàn nàn, than vãn.