Rồi lại thôi, vào ảnh chắc sẽ không đẹp. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn. Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi.
Chúng lã chã nhảy dù xuống sách. Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy. Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại.
Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại. Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ. Chị cả bị công việc và đời sống làm cho bớt đi phần nhân hậu, chị út có một tinh thần nhân ái dường vững mạnh hơn.
Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó. Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.
Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy. Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ). Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân.
Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ. Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng. Ông cụ rất phấn chấn.
Chắc em buồn vì vừa nãy, có thằng tạt xe ngang đầu, anh buột miệng chửi thề. Và như thế, em hiện hữu. Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta.
Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng. Bởi cô ta làm giáo viên. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa.
Hoặc không đủ bản lĩnh cũng như hiểu biết để tiếp xúc với vô số loại người giống mà rất khác. Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Bạn mơ cái gì đó về bóng đá, cái này thì bình thường.
Cháu biết cháu sai nhưng chú cho cháu xin lần này, cô cháu ra không thấy cháu lại đi tìm. Môn Văn bố tôi cũng dẫn đến nhà thầy dậy Văn nói chuyện. Rồi về tủ để đồ mặc đồ.