Có thể, ông đã cảm nhận ra điều mới mẻ về sức trẻ khi bước vào tuổi trung niên. Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ. Không hoàn toàn như vậy nhưng chương trình hành động của Gerstner chính là tư tưởng từ bỏ những lối mòn thông thường của Watson.
Đến Boston, Watson đọc được Đại học Havard đã công bố trên báo về bộ não tự động của Harvard. Những năm 1930, Watson đã cho xây dựng sân golf rất tiêu chuẩn với 18 lỗ, ở Endicott nơi đặt nhà máy IBM. Hai năm sau, 1945, IBM của Watson ký hợp đồng mở phân xưởng người lao động khiếm thị ởBinghamton, New York.
Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ. Nhưng rõ ràng ông đã định nghĩa đúng về lợi ích thời gian của máy tính. Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây.
Watson đã rất liều lĩnh trục xuất người em trai của mình Dick, lúc ấy đang nắm giữ chức trưởng phòng sản xuất và cơ khí của dự án System/360, quyết định đã làm trật hướng sự nghiệp người đàn ông trẻ tuổi và sau đó làm Tom Watson phải xấu hổ. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Ông luôn trung thành với giáo lý này.
Tom đã mất 6 năm lê lết ở ba ngôi trường để lấy được bằng trung học và phải nhờ đến sự độ lượng và đồng cảm của vị trưởng khoa, ông mới tốt nghiệp trường Đại học Brown. Tại IBM, chúng tôi cố gắng không thuần hóa chúng. Trong nhiều tháng đầu tiên nhận chức CEO, Gerstner đã bay đi khắp thế giới chỉ để làm một việc là lắng nghe khách hàng.
Trong khi đó, các máy móc của Watson vẫn là Calculator. Nhưng chỉ riêng NCR là có nguy cơ bị ghép vào tội hình sự. Tom còn thực thi chính sách khuyến khích nhằm động viên các nhà quản lý của IBM thách đố lẫn nhau.
Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng. Thay vì viết Time ông đã dùng từ gần gũi hơn: minutes. Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn.
Nơi đầu tiên dạy cho ông bài học vỡ lòng về nghề bán hàng là cửa hiệu của Willard Bronsons một nơi gần như vô danh, nhìn ra quảng trường có tượng đài người da đỏ. Ngay sau câu giới thiệu rất cổ điển tạo đà cho người được giới thiệu thể hiện mình Watson đã làm cả khán phòng ngạc nhiên bằng phát biểu đầu tiên: IBM đã từ chỗ thua lỗ 16 tỉ đôla trở lại vị trí hàng đầu thế giới.
Ông gọi đó là mặt rất khác của thất bại. Nhưng bây giờ là lúc đang nói đến khí chất tiên phong của IBM. Sau này, Tom nói với con gái Lucinda rằng: Ông nội của con đã cho cha một cơ hội.
Bà có thể mở cửa lúc mờ sáng hay nửa đêm, khi chẳng còn nơi nào bán hàng nữa để đáp ứng nhu cầu hết chanh đột xuất hoặc nhà không còn nước mắm. Tom đã giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị được bốn năm kể từ năm 1952. Đó là buổi lễ khánh thành Trường Huấn luyện (schoolhouse) của công ty IBM.