Lúc tôi khóc, mẹ khóc. Độ này, bố hay nhường. Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài.
Đến lúc này chúng ta sẽ đều hy vọng những người đó thiện. Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ. Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo.
Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.
Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính. Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau. Miệng họ mặc kín mít áo quần.
Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó. À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi.
Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.
Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này. Hy vọng bà chị sẽ không hỏi phòng kế toán xem cậu em đến lĩnh lương chưa. Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì.
Là người thì nên thế. Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu. Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.
Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút. Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình. Họ tìm kiếm, thậm chí, săn lùng những người tài.
Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi.