tôi muốn anh hiểu rằng khi tôi đãi khách, tôi rất cần có anh giúp tay tôi. Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá. Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J.
Thiệt là một cha thú tội với con, âu yếm cảm động và thân mật! Điều đau lòng là nhiều khi những kẻ không có chút chi đáng tự kiêu hết lại khoe khoang rầm rộ để che lấp những thiếu sót của họ, khoe khoang tới nỗi làm chướng tai gai mắt người khác. Chúng tôi biết rằng ông bận nhiều việc lắm; xin ông đừng mất công trả lời thư này.
Đó, muốn có hạnh phúc trong gia đình thì quy tắc thứ tư là: Ta phải biết khen tài đức người bạn trăm năm của ta. Tôi có thể gọi tên năm chục ngàn người. Tôi sẽ học thêm được biết bao nhiêu điều!".
Như vậy tất nhiên là không thành công. Khôn khéo, lại có nhiều kinh nghiệm, đại tá House đem thực hành một trong những quy tắc lớn nó điều khiển sự giao thiệp giữa loài người. ở nhà, ông ghim hết thảy những bằng cấp đó lên trên một tấm lụa trắng, khách khứa lại, ông mở ra khoe.
Mới rồi bà có viết một bức thư cho tôi; bữa nay tôi xin cám ơn bà". Các ông chủ xí nghiệp biết rằng tỏ đại độ với thợ đình công là có lợi cho mình. tôi muốn anh hiểu rằng khi tôi đãi khách, tôi rất cần có anh giúp tay tôi.
Quá khứ đầy những thí dụ chứng minh năng lực thần diệu của lời khen. Rồi ông gọi cô thư ký của ông, và đưa tôi một cái giấy đặt hàng 35. Đó cũng là thuật mà Nga hoàng Catherine dùng Bà trị vì một đế quốc lớn nhất thế giới từ cổ tới kim, có quyền sinh sát cả triệu thần dân, và cầm quyền một cách độc ác và độc đoán, làm phí biết bao sinh mạng trong những chiến tranh vô ích và đem bắn cả trăm kẻ thù, không thương hại chút chi hết.
Và "ông Copper" thích được gọi như vậy lắm. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Tại sao người khác quan tâm tới bạn trong khi bạn không quan tâm tới người ta trước? Xin bạn cầm cây viết chì và trả lời câu hỏi đó trong hàng bỏ trắng dưới này.
Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc. Họ có cảm tưởng bị bỏ rơi và không thèm giữ một mảy may cảm tình với một hãng đã đối đãi với họ khiếm nhã như vậy. Nếu ngài có một vài cô em, chắc hẳn cũng không muốn cho các cô đọc những bài quảng cáo đó.
", "Đây là vài việc xảy ra mà tôi mong rằng các ngài đừng bỏ qua. Chị Nellie muốn xứng đáng với lời khen của bà chủ. Nhưng tôi biết một nhà xuất bản nọ tìm được một tiểu tiết nào để chỉ trích thì thích lắm.
Rồi sau khi nói chuyện với họ về trận mạc, ông xoa vết thương tự ái của họ: "Tôi xin lấy tư cách một quân nhân nói chuyện với hai Ngài cũng là quân nhân. Cửa hàng chúng tôi mới nhận được lô thứ nhất. Cha mẹ hỏi nhau: "Làm sao cho nó thèm ăn sáng được?".