Eve Sweet

Đưa đồng nghiệp về nhà nhậu không ngờ mất luôn vợ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng. Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe. em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi

    Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba. Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.

    Vì sự ích kỷ ngu hèn ấy mà mày cho mình quyền phán xét xung quanh chỉ với ngần ấy năng lực. Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống. Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí.

    Ngoan ngoãn lại cũng là chơi. Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác. Ôi, thói quen của con người.

    Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt. Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó. Rồi bạn nghe tiếng còi xe ngoài đường vọng vào.

    Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí. Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó. Để chỉ ra chúng ta đều khổ.

    Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật. Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn. Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác.

    Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại. Yêu say đắm là chơi.

    Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra. Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác. Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi.

    Tôi cũng có dự định ấy. Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui. Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap